Lại chuyện tháng 7 mưa ngâu

Lại chuyện tháng 7 mưa ngâu

Tháng 7 mưa ngâu

Mẹ bảo rằng mưa ngâu là trời khóc
Khi Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau
Ba trăm sáu mươi lăm ngày cách biệt
Sông Ngân Hà vốn rất rộng rất sâu.

Có bao giờ bạn hỏi từ đâu,
Những hạt mưa, mưa ngâu tháng 7?
Nước mắt nhà trời sao mênh mông đến vậy?
Suốt đêm ngày như than trách oán hờn

Có bao giờ bước dưới nước mưa tuôn,
Chợt ngỡ ngàng, nước mưa sao mặn chát
Có phải chăng đó là nước mắt buồn
Kẻ dại khờ với tấm lòng tan nát

Nước mắt nhà trời tháng bảy mưa ngâu,
Hay nước mắt người mối tình đầu tan nát?
Khóc bao nhiêu sông Ngân Hà vẫn sâu,
Buồn bao nhiêu người vẫn đi hướng khác.

Nước mắt gặp mặt hay nước mắt chia xa,
Vừa dai dẳng vừa tái tê buốt lạnh?
Nước mắt nhà trời hay nước mắt chàng Ngưu,
Vừa chát chua vừa xót xa đắng mặn.

Tháng 7 mưa ngâu
Tháng 7 mưa ngâu

EM GIẬN ANH RỒI..

Em giận anh rồi, anh biết..biết không anh
Giận luôn cả trận mưa ngâu tháng bảy
Cơn gió nhẹ mang hơi buồn biết mấy
Giọt mưa nào rớt ướt khoé mi xanh..

Em giận anh rồi, anh biết..biết không anh
Như tia nắng sớm nay vụt tắt..
Để nước mắt chàng Ngưu rơi trên làn tóc
Khoé mắt buồn chẳng phải gió thu cay..

Mùa của em tới rồi..mùa gió heo may
Mùa hoa cúc nở xốn xang lòng thiếu nữ
Một chút hờn ghen của tình yêu chớm nở
Để em giận hờn..anh biết, biết không anh..

Trả lời…

Anh băn khoăn, trăn trở, tự vấn mình
Sao không nhận ra mắt em buồn đẫm lệ?
Sao lỡ để em giận hờn anh như thế?
Có phải chăng anh là kẻ..vô tâm?

Em thích mùa Thu, anh lại thích mùa Đông
Cái nắm chặt, ấm thêm bàn tay nhỏ
Hoa cúc nở xốn xang lòng thiếu nữ
Chén rượu nồng cạn cùng kẻ tri âm

Hay thế này, ta cùng thích mùa Xuân
Mùa cỏ sinh sôi, cây đâm chồi, cành nẩy lộc
Mùa gieo hạt giống, ươm mầm xanh hạnh phúc
Mùa lứa đôi cùng nguyện ước chuyện trăm năm

Đừng giận nhé, anh chẳng phải vô tình
Hồi ức hiện về mưa ngâu buồn tháng Bảy
Phút lãng du cùng hoài niệm nơi xa ấy
Anh xao lòng quên nắm chặt bàn tay

>:d<>:d<>:d<

Nguồn: http://svbk.vn/showthread.php?t=3548&page=20


Một bình luận cho “Lại chuyện tháng 7 mưa ngâu”

  1. Đúng rồi đó..anh, kẻ vô tâm đáng ghét!
    Để mắt em buồn, lệ hoen ướt bờ mi..
    Cứ băn khoăn, trăn trở, tự vấn mình đi..
    Vì em chẳng thèm nhớ thương anh nữa!

    Cái nắm chặt ấm thêm bàn tay nhỏ,
    Lúc em cần sao anh nỡ vô tâm..
    Em thích mùa Thu, sao anh thích mùa Đông
    Mùa lạnh lẽo, giá băng, rét mướt..

    Anh ạ, mùa xuân cũng là mùa em thích!
    Khi cây đầm chồi, canh nảy lộc, cỏ sinh sôi..
    Nhưng chuyện trăm năm từ từ đã anh ơi..
    Bởi em còn quá vụng về, ngốc nghếch!

    Câu chuyện chàng Ngưu thực ra em cũng thích..
    Nhưng vì buồn nên em ghét mưa ngâu!
    Anh biết không..phút xao lòng, yếu đuối những lần sau
    Chỉ xin anh nhớ..giọt mưa ngâu đang làm tay em giá lạnh..

Trả lời