Đôi dòng tản mạn về cuộc sống, những câu chuyện vui, những lời hay ý đẹp… Tất cả sẽ có trong “tản mạn” của cuộc sống.
Dù chỉ là những câu chữ không hoàn chỉnh hay là cả một áng văn hay, một dòng tản mạn hay nhiều hơn thế. Chỉ đơn giản là…tản mạn.
Một góc nhỏ, một nơi chứa đựng mọi thứ còn chưa hoàn chỉnh hoặc chưa biết cho vào đâu, một góc lộn xộn của tâm hồn. Hay đơn giản và dễ hiểu hơn: đây là thùng rác của suy nghĩ…
Cuộc sống đôi khi cần những nơi như thế này để lưu trữ những nghĩ suy của người bình thường nhưng không tầm thường.
15 bình luận cho “Tản mạn”
Về chuyện học hành và những nghĩ suy dành cho tuổi trẻ
Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ
Chơi không học bán rẻ tương lai
Có những câu thơ búp tre rất ngộ nghĩnh:
“Đang vui thì đứt dây đàn
Chàng đang buồn ngủ thì nàng…đến chơi”
Bàn về mấy tên phố ở Hà Nội: Hà Nội có nhiều tên phố đẹp, gắn với hoa mai. Lớn có Bạch Mai, Hoàng Mai, vừa vừa có Tương Mai, Tân Mai, Phương Mai, Hồng Mai…
Xen ngang bằng một chuyện thời sinh viên cho nó thêm thực tế. Ngày trước, mấy đợt vào ký túc thỉnh thoảng thấy có mấy nam sinh nghịch ngợm hay đi qua mấy phòng con gái gọi to: Hoa ơi, Liễu ơi, Giang ơi, Mai ơi…chết khổ cho cô nào mới vào ở ký túc lại có tên như vậy, cứ ngỡ bạn nào gọi mình mà trót dại thưa 1 tiếng trả lời thì y như rằng có bọn thì cười vỡ bụng mà có người thì …khóc chẳng hiểu tại sao.
Nguyên là thế này, cái tên Hoa với Liễu, hay Giang và Mai thì đều là cái tên đẹp đẹp dân mình hay dùng để đặt tên cho con gái. Phải cái tội là khi ghép 2 cái chữ ấy với nhau thì lại ra tên của một loại bệnh không lấy gì làm hay ho cho lắm.
Vậy nên mới hay là ở Hà Nội có tất cả các loại tên đường gắn với Mai nhưng đảm bảo không bao giờ tìm thấy một con phố nào, dù rất nhỏ, có tên là Giang Mai cả 😛
Thấy dân mình cứ chuộng cái chức danh gọi là “công chức nhà nước” hay “người nhà nước”,…mình thấy ái ngại quá. Luật doanh nghiệp mới cho phép đặt tên doanh nghiệp là “nhà nước”, chẳng nhẽ lại làm 1 cái công ty với cái tên như vậy để cho nhân viên ra đường có thể vênh mặt lên ra vẻ ta là người “nhà nước” à?
Thêm cái chuyện bàn về nước, xưa có người đi chiến đấu anh dũng hi sinh được tổ quốc ghi công vì đã…”chết vì nước”. Nay thấy nhiều người không biết bơi ra biển cả gặp sóng lớn cũng…”chết vì nước” mà chẳng thấy gọi là …liệt sỹ nhỉ?? 😀
Đùa thì đùa cho vui vậy chứ, câu chữ của Việt Nam phong phú lắm. Chẳng thế mà có lời rằng: “phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam”
Dẫu thế nào em cung vẫn yêu anh
Bởi với em, anh chính là một nửa
Nên anh ơi, đừng lo âu gì nữa
Em nguyện yêu anh trọn cả cuộc đời.
Dẫu thế nào em cung vẫn yêu anh
Bởi với em, anh chính là một nửa
Nên anh ơi, đừng lo âu gì nữa
Em nguyện yêu anh trọn cả cuộc đời.
Dẫu mai này cuộc sống có đổi thay
Dẫu mải miết với dòng đời vội vã
Thì với em, anh vẫn là tất cả
Hạnh phúc riêng tư sau lớp bụi đời thường
Lách luật
Một người bị kết án vì tội đánh cướp nhà băng. Trước khi bị giải đi, hắn nhìn vị thẩm phán vẻ căm giận và nói: “Thưa ông, ông sẽ làm gì nếu tôi gọi ông là đồ chó gặm?”.
Thẩm phán tái mặt nói: “Dĩ nhiên là tôi sẽ thêm vào bản án của anh 2 năm tù!”
Bị cáo gật đầu ra vẻ hiểu và hỏi tiếp: “Vậy nếu tôi chỉ nghĩ ông là đồ chó gặm thì sao?”
Thẩm phán lúc này đã rất giận dữ, nhưng vẫn trả lời: “Cũng được thôi, không sao cả. Tôi không có quyền kiểm soát suy nghĩ của anh”.
Bị cáo mỉm cười: “Nếu vậy thì, thưa ngài, tôi đang nghĩ ngài là đồ chó gặm đấy!”.
Vợ chồng đối đáp về ‘chuyện ấy’
Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Ông chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
“Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công ”
Ông chồng hồi đáp:
“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?”
Bà vợ rằng:
“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”
Chồng tiếp bực mình:
“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng ”
Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp :
“Ông à… cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch… thế là xong”
Ông chồng càng tức giận hơn:
“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là… xong”
Bà tiếp:
“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”
Chồng nghe thế liền gởi lại:
“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”
Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
“Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông”
Đỉnh cao về đối đáp
Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.
Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:
Sách mới cho nên phải đắt tiền
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:
Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:
Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:
Em để cho anh giữ bản quyền
Vài năm sau:
Cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành
Anh chồng ngâm:
Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay
Anh chồng lầu bầu:
Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi
Thằng hàng xóm hắng giọng sang:
Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem?
Phong ba bão táp ko bằng ngữ pháp Việt Nam:
Sao nó bảo không đến? Sao bảo nó không đến? Sao không đến bảo nó? Sao nó không bảo đến? Sao? Ðến bảo nó không? Sao? Bảo nó đến không? Nó đến, sao không bảo? Nó đến, không bảo sao? Nó đến bảo không sao. Nó bảo sao không đến? Nó đến, bảo sao không? Nó bảo đến không sao. Nó bảo không đến sao? Nó không bảo, sao đến? Nó không bảo đến sao? Nó không đến bảo sao? Bảo nó sao không đến? Bảo nó: Ðến không sao. Bảo sao nó không đến? Bảo nó đến, sao không? Bảo nó không đến sao? Bảo không, sao nó đến? Bảo! Sao, nó đến không?
Việt Nam ta có cái hay là dám làm dám chịu, thấy sai thì sửa, chẳng biết sửa đúng hay sửa sai nhưng cứ sửa cái đã. Thế nên mới có cái trò chơi chữ thế này:
“Sai đâu sửa đấy, sửa đâu sai đấy” vậy hỏi “sửa đấy sai đâu?”
Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng, trâu cày mình trâu.
Cấy cày bổn phận con trâu,
Ta đang bận nhậu, còn lâu mới cày.
Nhất cóp , nhì quay, tam xoay , tứ giở !
Ra đường thì rất là sang
Ai nhìn cũng muốn cùng nàng kết thân
Thân rồi lại những phân vâng
Quen chi con nhỏ….đứng gần hôi chua.
Đói lòng ăn sạch thịt gà
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng
Uống nước nhớ cái…giếng khoan.
Không răng đố mày nhai được
Thà hy sinh chứ không bao giờ… chịu chết..
Hôm qua uống nước, tâm tình.
Ðể quên điện thoại chụp hình, quay phim
Em cầm mà em lặng im
Ðể anh phải chạy đi tìm bở hơi ….
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì,
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp bé chê anh già….
Chuồn chuồn bay thấp thì cao
Bay cao thì thấp bay vừa thì…thôi
Trông em có vẻ có duyên
Ra đường ra chợ luyên thuyên suốt ngày
Có chồng mà bỏ theo trai.
Chết xuống âm phủ được hai cây vàng.
Có công mài sắt, có ngày..bong gân
Yêu nhau cởi nhẫn cho nhau
Kim cương em lấy, đồng thau thì xù
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Mai sau có lúc nấu chung một nồi
Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện cự om sòm
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Mai sau có lúc ngoài đường đập nhau
Một con ngựa đau cả tàu bỏ chạy
Ăn xem nồi, ngồi xem ghế
Ăn ít no lâu, ăn nhiều … hao của
Còn nói còn tát
Buồn buồn ra đứng bờ ao
Ai ngờ chó cắn buồn ơi là buồn
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng say vợ xỉn con trâu đi về
Còn thời lên ngựa bắn cung
Hết thời xuống ngựa lấy thung bắn ruồi
Nhà sạch thì mát
Bát sạch tốn xà bông
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ tô bún mắm, gỏi gà, chiếc nem
nhớ luôn cả mấy hàng kem
Anh ăn cho đã chờ em trả tiền
Người ta đi cấy lấy công
Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề
Trông qua, trông lại, trông về
Trông khi chủ vắng đánh đề kiếm thêm
Một cây làm chảng lên non
Ba cô chụm lại mỏi mòn … lỗ tai
Ầu ơ
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh dài cha nhậu đủ cả năm canh
Cờ bạc là bác thằng hèn
Áo quần bán hết, tòng teng đi … ăn mày
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời gái chảnh mà thương trai nghèo
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé
Để anh về còn nhậu ké vài chai
Khi thương anh nói anh cười
hết thương anh giống như người điếc câm
Gần mực thì bia
Gần đèn thì thuốc
Con nhà tông không giống lông đỡ giống khỉ
Không biết dựa cột mà nghe,cứ le te người ta đấm cho vỡ mặt
Miếng ngon giữa đàng, ai đàng hoàng là dại
Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản
Không mày đố thầy dạy ai
Tiên học lễ hậu học …….ăn
Có chí thì ghê
Gần mực thì đen gần đèn thì cháy
Thuận vợ thuận chồng con đông mệt quá
Có công mài sắt có ngày chai tay
Ăn trông nồi ,ngồi trông người bên cạnh
Nhờ trời mưa thuận gió hòa
Mày không nghỉ ốm, để tao chép bài.
Công dân, Lý, Địa dài dài
Môn nào cách nấy ta xài từng chiêu.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Điểm cao nhớ kẻ cho “quay” hôm nào.
Đói thì đầu gối phải bò
Kiểm tra ta phải đi “dò” đứa siêu.
Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn quay cóp thì phải yêu lấy láng giềng.
Ăn lắm nhanh hết miếng ngon
Ăn cho chầm chậm để còn tiết sau.
Dù ai nói ngã nói nghiêng
Chàng lười vẫn cứ triền miên chép bài
Không thầy đố mày …ngồi yên
Một cây làm chẳng nên non
Ba chàng chụm lại thì nhòm bài nhau
Ăn trông nồi , ngồi …chờ dọn sẵn !
Tối mùa thu phim ru chàng ngủ
Mai đến trường lãnh đủ một hai
Còn trời còn nước còn non
Còn chứng lười học là còn đâu mông
Nhà sạch thì mát. Bát sạch tốn xà bông.
Kính vợ là đắc thọ
Sợ vợ là sống lâu
Ðể vợ leo lên đầu là trường sinh bất tử
Tự trói thì gọi là tu
Bị trói thì gọi là tù mọt gông
Thân em như tấm lụa đào.
Quỷ tha ma bắt lại vào tay anh.
Ngày nào cũng chạy loanh quanh .
Tới các quán nhậu “thỉnh” anh về nhà.
Không nói gần chẳng nói xa.
Lấy nhằm chồng nhậu quả là cực ghê …
Ra đường sợ nhất công nông .
Về nhà sợ nhất vợ không nói gì ….
Yêu anh em chẳng cần chi
Chỉ xin anh chiếc A còng mà thôi ….
Yêu nhau trái ấu cũng tròn.
Ghét nhau đôi dép dẫu mòn cũng chia.
Có chí thì nên …cạo đầu
Ðèo cao thì mặc đèo cao
Nhưng đèo cao quá … thì lao xuống đèo
Quyết không yêu để tiền uống rượu
Khắc tên em lên cổ cánh chân gà
Trâu già đi gặm cỏ non
Có cười có nói răng trâu đâu còn
Thân anh như một cục than
Bếp gas hiện đại – không màng tới đâu
Thân anh như cỏ chân cầu
Mấy thằng con nít đạp nhàu đi qua…
Kiếp sau xin chớ làm người
Nguyện làm gia súc cho nàng hốt phân
Trời mưa bong bóng bập bùng
Mẹ đi lấy chồng, con cũng theo trai
Em út ba gửi dì hai
Ðể ba có cớ ba qua thăm dì
Trăng kia ai xẻ làm đôi
Gia tài tui đó cưa đôi sao đành
Yêu nhau chỉ ngại đuờng xa
Ði bộ mòn dép, đi xe tốn dầu
Làm trai cho đáng sức trai
Ði đâu cũng vác bộ bài sau lưng
Thân em như tấm lụa đào
Phất lui phất tới chẳng ma nào nhìn
Ðồng vợ đồng chồng húp nồi canh cũng cạn
Lời nói không mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho bừng bụp nhau
Chớ chê em xấu , em già
Em đi sửa lại,đẹp ra bây giờ
Ðàn ông miệng rộng thì sang
Ðàn bà miệng rộng tan hoang cửa nhà
Ta nhậu xong ra đứng gốc cây
Thả vòi chữa lửa cho bầy kiến la.
Gió đưa bắp cải về trời ….
Tiền đô ..đưa tiễn em rời cố hương …
Học mà không chơi đánh rơi tuổi trẻ
Chơi mà không học bán rẻ tương lai
Thôi thì ta chọn cả hai
Vừa chơi vừa học tương lai huy hoàng
Vợ nóng thì chồng im ngay
Nếu không đụng phải “đĩa bay” có ngày!
Cá không ăn muối cá ươn.
Chồng cãi lại vợ trăm đường thiệt thua!
Đất lành chim đậu
Đất nhậu chim thành mồi
Chồng mà lấy phải vợ khùng
Mai sau bảo đảm cũng khùng như ai
Ta về ta tắm ao ta
Bây giờ bệnh SARS lây ba bốn đường
Ai ơi đừng lấy chồng gầy
Nửa đêm thức giấc ngỡ mình ôm cây
Ai ơi đừng lấy chồng ù
Nửa đêm thức giấc ngỡ mình ôm lu
Tóc em dài em cài bông hoa huệ
Miệng em cười như cái hủ mắm nêm
Tóc em dài em cài hoa bí
Miệng em cười như ngựa hí trường đua.
Ăn trầu nhớ nhã trầu ra
Ðừng có nuốt ẩu chết cha bây giờ.
Bầu thương lấy bí cùng
Mai sau có lúc nấu chung một nồi
Ðược voi đòi…..Hai Bà Trưng
Quân tử nhất ngôn là quân tử dại. Quân tử nhai di nhai lại là quân tử khôn.
Ai bảo chăn trâu là khổ, tôi nay chăn nàng còn khổ hơn chăn trâu
Cá không ăn muối cá ươn Con không ăn muối…..thiếu iot rồi con ơi.
Không mày đố thầy dạy ai
Trăm năm bia đá cũng mòn
Ngàn năm bia…rượu vẫn còn trơ trơ
Chỉ có bia mới hiểu, bụng mênh mông nhường nào
Chỉ có bụng mới biết, bia đi đâu về đâu
Nín, nín đi con
Ngủ, ngủ đi con
Mẹ … đi ngủ trước nghe con
Châm Ngôn Thánh Hiền
Ta làm sai mà khen ta, ấy là hại ta
Ta làm đúng mà khen ta, ấy là bạn ta
Ta làm sai mà sửa ta, ấy là thầy ta
Ta làm sai mà la ta, ấy là bố mẹ ta
Ta làm đúng mà la ta, ấy là vợ ta
Ta làm sai mà chửi ta, ấy là hàng xóm ta
Ta làm đúng mà chửi ta, ấy là kẻ thù ta
Danh ngôn bất hủ ( Vui )
Ta có thể cưỡng lại tất cả mọi thứ … trừ sự cám dỗ
Anh xa em 30 ngày mà anh cứ tưởng chừng như … nửa tháng
Thật ra có rất ít phụ nữ đẹp. Không phải vì phụ nữ không biết làm đẹp mà vì họ làm hoài mà…vẫn không đẹp
Ai cũng giữ lời hứa nếu họ còn nhớ đã hứa những gì
Không phải người đàn bà nào cũng đẹp và không phải người đẹp nào cũng là đàn bà
Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ…không đẹp
Em đứng 1 mình em xinh nhất hội
Muốn thắng trong điền kinh thì tốt nhất là vừa chạy vừa ….rải đinh
Bom nguyên tử là phát minh để ….kết thúc các phát minh khác
Nếu không bắt đầu thì sẽ không có kết thúc. Nhưng…nếu không có kết thúc thì … cũng sẽ không có bắt đầu
Vào phòng thi, gặp đề khó cách mấy ta cũng không sợ, chỉ sợ … thằng kế bên không làm được thôi
1 ngày có 24 giờ, cho nên trong một két bia sẽ có 24 chai …
Yêu nhau không phải là nhìn nhau mà là cùng nhau nhìn về… cái xe dựng ở gốc cây kẻo nó chôm chỉa mất.
Ðừng bao giờ xem Tivi mà quên chưa cắm điện, và nhớ là đang ăn thì không được đánh răng đâu đấy !
Bạn có biết ai mà bạn ghét nhất và căm thù nhất không,Ðó chính là…..kẻ thù của bạn
Tình yêu như bông hồng thủy tinh, rực rỡ lung linh nhưng mong manh dễ vỡ. Vì dễ vỡ nên đa số người ta thường trang bị thật nhiều…đễ lỡ vỡ còn có cái mà thay
Xăng ..có thể cạn, lốp …có thể mòn , nhưng số máy, số khung thì không bao giờ thay đổi
Bạn có thể là anh hùng nếu bạn tên là Hùng và bạn có 1 đứa em
Bạn có thể là bác sĩ mà không cần học nếu bạn tên Sĩ và có 1 đứa cháu
Con gái đẹp là con gái trong mơ, con gái ngoan là con gái…trong nhà trẻ
Nước mắt em đang rơi ướt nhoè dòng chữ ….(thư điện tử cho người yêu.)
Sao cái thằng ấy dốt thế, mình không biết mới hỏi nó chứ!
Bạn hãy nhớ đừng bao giờ nhìn thẳng vào….. mặt mình mà hãy nhìn qua gương
Nếu ở gần một người mà bạn thấy thời gian trôi thật nhanh còn khi xa người đó bạn lại thấy thời gian trôi qua thật chậm thì bạn nên đem đồng hồ đi sửa.
Hãy sống để được chết một lần.
Dân ta phải biết sử ta
Nếu mà không biết thì…tra gu gờ (google.com)
——————————-
Trăm năm gương vỡ lại lành
Thi đi thi lại vẫn thành…kỹ sư
——————————-
Nói nhiều thì bảo …lắm lời
Chửi bậy thì bảo…ấy thời hát hay 🙁
Lời hứa chẳng mất tiền mua
Tội gì không hứa khi …lừa bịp nhau 😉
……………….choáng………..
Hãy nhìn vào mắt người đối diện, bạn sẽ thấy hình ảnh của bạn trong đó: ngược lại và bé tí 😉
Hai vị lãnh đạo chúc nhau: “Nói người ta nghe, đe người ta sợ, vợ có người chăm, nằm có người bóp, họp có người ghi, chi có người xuất, mất có người bù, đi tù có người bảo lãnh”